Trước khi có một gia đình – hãy học cách yêu thương như một hành động.
Trước đây có một thời gian mình làm việc tại CARE International – một tổ chức phi chính phủ hoạt động trong lĩnh vực phát triển và nhân đạo. Làm INGO thời đó, mọi người thường “chuyển dự án, đổi tổ chức” như một phần tất yếu của công việc. Nhờ vậy, mình có cơ hội làm việc với những anh chị em từng gắn bó với các tổ chức như Plan, Save the Children, Family Health International…
Một lần, trong buổi cà phê cuối chiều, cả nhóm cùng nhận ra:
Tất cả những gì chúng mình đang làm – dù ở tổ chức nào – đều xoay quanh vòng đời của con người trưởng thành.
Và rồi một cuộc tranh luận đầy thú vị nổ ra:
👉 Nếu cuộc đời là một hành trình, thì bước đầu tiên cần ưu tiên là gì?
Người thì bảo: “Có con rồi sẽ trưởng thành hơn,” nên thứ tự là CHILDREN – CARE – PLAN – FAMILY.
Người khác thì cho rằng phải sống có kế hoạch, nên là PLAN – FAMILY – CHILDREN – CARE.
Lại có người đặt gia đình lên trước, rồi mới tính đến các yếu tố còn lại…
Còn mình, sau những gì đã học, đã sống và đã quan sát, mình tin:
👉 CARE phải là điều đầu tiên.
Không phải vì mình từng làm ở CARE (dù đó là một kỷ niệm đẹp), mà bởi vì:
CARE – chăm sóc – là một biểu hiện rất thật của tình yêu có trách nhiệm.
Trước khi yêu ai đó, trước khi lập gia đình, trước khi có con, ta cần học cách CARE mình, CARE người – cả về cảm xúc lẫn tâm hồn.
Học cách yêu mình một cách tử tế, không điều kiện.
LOVE mình. CARE mình.
Rồi mới LOVE người. CARE người.
Yêu lúc này là một động từ, không phải là một tính từ.
Yêu là vô điều kiện. Chỉ có nỗi sợ mới ra điều kiện.
Mình từng trò chuyện với nhiều cặp đôi đang loay hoay giữa yêu và giữ.
Họ không hẳn hết yêu, nhưng tình yêu giữa họ dần trở thành phép toán của sự cân đo theo kiểu “vừa đúng bằng nhau”:
Em làm gì cho anh – anh sẽ làm lại cho em, và ngược lại.
Em quan tâm anh thế này – anh nên đáp lại thế kia.
Ban đầu, điều đó nghe có vẻ công bằng. Nhưng lâu dần, khi một bên cảm thấy mình cho đi nhiều hơn, họ bắt đầu giữ lại một chút. Và bên còn lại cũng thế.
Sự quan tâm bị rút ngắn dần.
Tình yêu cứ thế vơi đi – không phải vì hết yêu, mà vì thiếu CARE
Thiếu hành động cụ thể
Thiếu sự quan tâm không điều kiện.
Thiếu tinh thần yêu như một hành động, không phải một thoả thuận.
Bởi thế nên mình nghĩ:
💛 LOVE mà thiếu CARE dễ trở thành thứ tình cảm đầy kỳ vọng, dễ tổn thương và nhiều điều kiện.
Với mình, nếu được sắp xếp lại hành trình trưởng thành của một con người, thứ tự sẽ là:
CARE – PLAN – FAMILY – CHILDREN
CHILDREN lúc này, không phải là mục tiêu hay trách nhiệm – mà là món quà.
CARE là điểm khởi đầu – học yêu từ hành động chăm sóc, quan tâm, thấu hiểu, sẻ chia.
PLAN là định hướng – là khi bạn đủ rõ ràng về giá trị, mong muốn và ý nghĩa của một mối quan hệ.
FAMILY là sự chọn lựa có ý thức – không cưới vì cô đơn hay áp lực, mà thật lòng muốn cùng nhau đi xa.
********
Mình không cổ hủ khi để CHILDREN ở sau cùng, chỉ là mình tin:
👉 Mọi đứa trẻ đều xứng đáng được sinh ra trong một môi trường đủ đầy yêu thương và an toàn.
👉 Mọi người lớn đều xứng đáng có cơ hội trải nghiệm cách yêu – một cách có chiều sâu và trách nhiệm – trước khi trao tình yêu đó cho người khác.
Nguyện cho tất cả chúng ta:
🌿 Biết yêu như một hành động – mỗi ngày, không phải chỉ khi thuận lợi.
🌿 Biết chăm sóc như một bản năng lành mạnh – cho mình, cho người.
🌿Được lớn lên, được trải nghiệm tình yêu, sự quan tâm – trước khi bắt đầu một gia đình, và đón chào một đứa trẻ.
********
Gặp gỡ và trò chuyện cùng mình tại các địa chỉ sau nhé:
🍀Đặt hẹn: bit.ly/book-lich-tu-van
🍀Blog: https://goroitraitim.com
🍀Youtube: https://www.youtube.com/@GoRoiTraiTim
🍀Podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/goroitraitim
🍀Group facebook: https://www.facebook.com/groups/goroitraitim