Em chào chị! Có thể chị sẽ trách em, khi em nói rằng em đã từng là một tiểu tam…
Trước đó, em có một mối tình nhiều năm mặn nồng, em có bầu và đã công bố sẽ làm đám cưới với tất cả bạn bè, đồng nghiệp. Nhưng bố mẹ người yêu em không đồng ý, em và người yêu đều không đủ mạnh mẽ để đấu tranh. Gia đình nhà người yêu chê em bé nhỏ, gầy gò, sẽ khó sinh con, và quan trọng là ngoại hình của em không đẹp bằng anh ấy, nên đã gây áp lực bắt em phải bỏ em bé, và buông tha cho anh ấy. Vì không thể vượt qua áp lực, vì anh cũng không quyết tâm bảo vệ tình cảm này, nên em đã chọn giải pháp rời xa anh và bỏ thai. Em cùng lúc mất con, mất công việc, mất một gia đình hạnh phúc trong mơ chỉ trong chốc lát…
Sau đó em ra Hà Nội và xin việc làm. Cái duyên đưa đẩy khiến em có quan hệ tình cảm với một vài người đàn ông là đồng nghiệp, là người ở gần chỗ trọ, là người quen biết nào đó. Em không bị lừa, em đều biết họ là người đã có gia đình. Em không lấy tiền của ai, em cần tình cảm, cần tâm sự lấp đầy khoảng trống trong tâm hồn. Em chưa từng có ý định cướp chồng và cũng chưa từng bị đánh ghen.
Em cứ luẩn quẩn vài năm trong những cuộc tình như vậy, nhiều sự hụt hẫng, thất vọng vì tình cảm không trọn vẹn, luôn đứng phía sau hạnh phúc của người khác. Luôn chỉ là nơi an ủi tâm sự những lúc họ buồn. Nhiều lúc tự ngẫm tại sao mình lại chọn lựa sống cuộc đời âm thầm trong bóng tối như vậy? Tại sao cuộc đời mình không thể sống một cách bình thường?
Rồi một ngày em gặp anh.
Anh nhiệt tình và ấm áp ngay lúc đầu. Chúng em nhanh chóng quen nhau, em cắt đứt những mối quan hệ cũ trước đây, và cảm thấy hạnh phúc như thể từ bóng tối bước ra ánh sáng vậy. Nhưng càng yêu anh, em càng muốn kiểm soát anh. Nếu anh trả lời tin nhắn chậm hay không nghe máy, em trở nên tức giận mắng anh, tìm đến nhà anh. Em biết sự đa nghi sẽ khiến cho em khổ. Em biết mình sai, nhưng em không thể kiềm chế được những cảm xúc lúc đó. Sự bất an, sự nóng giận, sự tưởng tượng rằng anh đang làm gì đó sai với em. Anh bảo anh cần thời gian để kiếm tiền, để lo cho tương lai. Anh không thể lúc nào cũng nhắn tin, gọi điện, hỏi han em hàng giờ được. Em cứ sống trong nơm nớp lo âu vì không biết anh có thật lòng với em hay không. Lúc nào anh dành thời gian cho em, em thấy vui lắm. Nhưng khi anh bận, không tin nhắn, không hỏi han vài hôm, là em lại cuống lên. Em sẽ suy diễn ra những điều tồi tệ nhất có thể xảy ra như anh không yêu em, anh có người con gái khác rồi, anh chỉ trêu đùa tình cảm của em thôi…
Chị ơi, em không muốn yêu mà cứ phải khổ vì lo lắng và tưởng tượng như vậy. Có phải do em từng quan hệ với người đàn ông có gia đình, nên giờ mong muốn được sở hữu trở nên mạnh mẽ quá không. Hay là do số phận em không thể có một tình yêu bình dị, hai người đến với nhau, hòa vào nhau, cùng nhau vun đắp cuộc sống sao? Hay vì em đã từng là “tiểu tam” nên giờ em không thể có hạnh phúc? Có phải em đang phải trả giá cho những lỗi lầm mình gây ra? Em phải làm sao?
******
Gặp gỡ và trò chuyện cùng mình tại các địa chỉ sau nhé:
🍀Đặt hẹn: bit.ly/book-lich-tu-van
🍀Blog: https://goroitraitim.com
🍀Youtube: https://www.youtube.com/@GoRoiTraiTim
🍀Podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/goroitraitim
🍀Group facebook: https://www.facebook.com/groups/goroitraitim