Kể từ khi phát hiện chồng ngoại tình, tôi thường xuyên bị rối loạn hoảng sợ
Cách đây 7 năm tôi có được vào làm việc cho một tập đoàn lớn của nước ngoài. Khi mới vào làm tôi chỉ là nhân viên bình thường, nhưng trong quá trình làm việc, tôi phấn đấu nỗ lực không ngừng nghỉ, làm việc ngày đêm, OT tăng ca liên tục. Thời gian đó tôi có rất nhiều sáng kiến đóng góp để cải thiện các quy trình làm việc trong nhà máy. Tôi như một ngôi sao tỏa sáng vì nhân viên công ty đã bước vào giai đoạn trì trệ, lười suy nghĩ, lười sáng tạo. Thế rồi tôi được thăng chức vượt bậc. Từ một nhân viên, tôi được lên làm trưởng phòng, rồi phó giám đốc một xưởng sản xuất, đứng ngang hàng với những nhân viên kỳ cựu của công ty. Tôi cảm thấy mình rất may mắn khi đường công danh sự nghiệp sáng chói cứ thuận lợi đến với mình. Mà không chỉ có may mắn, đó còn là sự nỗ lực cố gắng rất lớn của tôi.
Ở thời điểm đó, chồng tôi không chấp nhận được việc vợ thường xuyên vắng nhà, nên chúng tôi có nhiều xích mích, và rồi sau đó ly hôn trong êm đẹp. Tôi tiếp tục dành toàn tâm toàn ý cho công việc của mình. Suốt nhiều năm tôi luôn là nhân viên xuất sắc, là cán bộ mẫu mực. Không chỉ có cấp trên quý mến, các em nhân viên của tôi cũng rất quý trọng tôi.
Tôi cảm thấy mình như ở trên đỉnh cao của danh vọng, mọi thứ đều sáng ngời.
Mời bạn click để nghe Podcast
Rồi tôi yêu một anh phó giám đốc khối sản xuất khác. Anh cũng ly hôn như tôi. Hai chúng tôi cùng cấp bậc, cùng địa vị nên rất hiểu nhau. Anh vừa là người yêu, vừa là người bạn, vừa là bậc tiền bối chỉ bảo tôi nhiều điều trong công việc. Nhờ có anh, tôi như hổ thêm cánh, như rừng thêm níc, như trăng thêm sao. Chúng tôi bù đắp cho nhau những thiếu hụt tình cảm mà lâu rồi tôi không còn nghĩ đến nữa.
Nhưng cuộc đời không như là mơ. Tình yêu của chúng tôi kéo dài như vậy được 2 năm thì một ngày tôi phát hiện ra anh phản bội tôi. Mà đúng ra là nhân viên cũ của tôi phản bội tôi. Nhân viên cũ của tôi, người dưới quyền tôi trước đây, giờ đã chuyển sang bộ phận anh, là nhân viên dưới quyền anh. Và đã nhanh chóng quyến rũ anh. Mắt tôi nhòe đi, chân tay run lẩy bẩy, tim tôi tan nát khi đọc được những dòng tin nhắn zalo của cô ấy với anh. Hai người họ đã quá thân mật, họ đã từng nhiều lần hẹn nhau đi nhà nghỉ. Họ gọi nhau là chồng-vợ. Họ thường nói với nhau về tình dục, về sự thỏa mãn, về sự chiều chuộng nhau trên giường. Đất trời sụp đổ dưới chân tôi.
Tay tôi run lên khi chụp lại những tin nhắn làm bằng chứng. Rồi tôi khóc, tôi đã khóc rất nhiều. Tôi không sao ngăn được dòng nước mắt. Tôi suy sụp. Chỉ trong vòng 1 tháng tôi sụt 6kg, đợt ly hôn chồng tôi cũng không suy sụp đến như vậy. Tôi cứ nghĩ mình rất mạnh mẽ nhưng chính sự phản bội làm tôi đau đớn. Tôi không thể chấp nhận được rằng có ai đó đã chơi xấu tôi, đâm sau lưng tôi.
Anh không phủ nhận mối quan hệ ấy, vì phủ nhận làm sao được khi bằng chứng quá rõ ràng. Anh xin lỗi tôi và xin được làm lại. Tôi làm sao có thể tha thứ. Với tôi, sự phản bội là điều tôi đau đớn nhất. Tôi những tưởng mình đang ngập tràn hạnh phúc vì công danh sự nghiệp và tình yêu đều viên mãn. Vậy mà giờ đây mọi thứ đều sụp đổ.
Cùng thời điểm đó, vị tổng giám đốc cũ hết nhiệm kỳ về nước, tổng giám đốc mới lên thay. Cứ mỗi khi họp hành, nhìn thấy anh, trong tôi chỉ là một sự tởm lợm. Tôi kinh tởm con người ấy, tôi kinh tởm bất cứ nơi đâu anh đến, bất cứ lời nào anh nói. Tôi sợ tham gia các cuộc họp ban giám đốc vì sẽ phải đối mặt với anh. Dù đã rất cố gắng, nhưng tôi vẫn như một kẻ mất hồn. Tôi không thể phát biểu, chẳng thể đưa sáng kiến, không thể thể hiện sự nhiệt huyết với công việc.
Vì không chịu đựng được sự kinh tởm hàng ngày phải đối mặt, tôi đã xin nghỉ làm. Tổng giám đốc mới cũng đồng ý vì trong con mắt của tổng mới, tôi không thể hiện được nhiều năng lực vốn có của mình. Tôi đã ra đi khỏi nơi tôi từng tỏa sáng. Tôi đã rời khỏi ánh hào quang của mình.
Một năm sau tôi sống thầm lặng, làm một nhân viên bình thường như bao người bình thường khác, và học cách chữa lành nỗi đau của mình. Nhưng vì tôi không quá dốt nát nên đi làm ở đâu rồi thì tôi cũng sẽ được cất nhắc lên vị trí cao hơn. Tôi lại được lên trưởng phòng, và mới đây thôi, tôi đã hoàn thành một dự án quy mô lớn. Tôi đang được ban giám đốc cất nhắc lên vị trí cao hơn. Chính cái giây phút ban giám đốc chúc mừng tôi, thông báo sẽ cân nhắc đưa tôi lên vị trí cao hơn thì tôi bị hoảng loạn. Tim tôi đập nhanh vô cùng, mồ hôi tôi vã ra. Tôi nói không thành tiếng. Các em nhân viên của tôi phải đưa tôi về nhà. Và tôi cứ thế ngồi khóc trong bóng tối. Tôi sợ, tôi sợ thành công, tôi sợ rồi sau đó lại có một kẻ nào đó đâm sau lưng tôi. Tôi thực sự sợ hãi.
Chị ơi tôi phải làm sao đây?
Xem toàn bộ tư vấn trên Youtube
******
Gặp gỡ và trò chuyện cùng mình tại các địa chỉ sau nhé:
🍀Đặt hẹn: bit.ly/book-lich-tu-van
🍀Blog: https://goroitraitim.com
🍀Youtube: https://www.youtube.com/@GoRoiTraiTim
🍀Podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/goroitraitim
🍀Group facebook: https://www.facebook.com/groups/goroitraitim