Sang tháng là người yêu cũ của em cưới vợ. Tự nhiên lội vào facebook của người yêu cũ và người yêu mới của người cũ làm gì không biết nữa, dù mình đã hủy kết bạn, để rồi thấy ảnh cưới của họ, để rồi biết rằng họ sắp kết hôn. Tự nhiên thấy buồn, thấy tủi thân, thấy tổn thương, không hiểu sao nước mắt cứ lăn dài trên má.
Em và người cũ học chung lớp cấp 3, mấy năm đầu không chơi với nhau nhiều. Đến gần giữa năm lớp 12, kinh tế gia đình của bạn bị suy sụp do bố mẹ bạn làm ăn thua lỗ. Bạn buồn nhiều lắm, em bên bạn nhiều hơn, động viên bạn học hành, những ngày tháng đó người yêu cũ của em suy sụp mắt lúc nào cũng sưng húp, lúc đó em thương vô cùng. Chúng em cứ bên nhau như vậy rồi yêu nhau lúc nào không hay. Tình yêu học sinh của bọn em trong sáng lắm, chỉ là đi học cùng nhau một đoạn đường, mỗi sáng đi học là đứng chờ nhau tại 1 điểm cùng đi, mỗi tan trường là đợi nhau về, mỗi đứa 1 xe, chỉ đi chung đường. Đi chỉ 20 phút về đến nhà mà cứ đi thật chậm, thật chậm để được bên nhau lâu hơn.
Tình yêu thời đó là những lần thi cử gọi điện nhau dậy lúc nửa đêm để học bài, là những lần 1 trong 2 bị thầy cô gọi lên bảng kiểm tra bài mà cả lớp đều hướng ánh mắt về người còn lại. Là lần đầu anh cầm tay em, em thấy tay hắn run lên bần bật, còn em thì như có luồng điện lóe qua tim, là nụ hôn đầu bỡ ngỡ, cả 2 cùng run rẩy, là lần đầu hắn bẽn lẽn tặng em nhánh bằng lăng hái trong trong sân trường, những cảm giác đó, với người sau em không cảm nhận được nữa.
Hết năm lớp 12 chúng em rủ nhau thi cùng 1 trường trên Hà Nội, những tưởng là sẽ bên nhau gần nhau nhiều hơn nhưng thực tế thì khác, chúng em tiếp tục bên nhau được hơn 1 năm thì bắt đầu xảy ra mâu thuẫn. Mâu thuẫn vì những việc nhỏ nhặt thôi, sau vài lần cãi cọ qua tin nhắn, em chủ động nói chia tay nhưng anh không nói gì, sau đó anh vẫn nhắn tin cho em bình thường, vẫn gặp nhau rủ nhau đi ăn, đi dạo, yêu đương như các cặp đôi khác, chỉ là thấy giữa cả 2 đã có khoảng cách. Rồi 1 ngày em giận anh vì gọi anh ko được, nhắn tin không trả lời, anh nói anh sang phòng nhỏ bạn cùng lớp chơi, em nổi cơn ghen và mọi thứ bắt đầu từ đó. Em đã cáu bẳn, rồi anh nhắn tin gì mình trả lời đấy, tin nhắn thưa dần và rồi cuối cùng 2 đứa đã dừng lại hẳn không liên hệ nhau nữa. Em giữ tự trọng và anh cũng vậy. Em cũng không hiểu tại sao lại làm như vậy, mọi thứ thật điên rồ, không nói lời chia tay, không 1 lời từ biệt, không 1 câu níu kéo, ko 1 dòng tin nhắn nào khác, ko 1 lý do, anh chỉ nói với mấy người bạn mình là “dừng lại rồi, bọn tao ko hợp nhau”, em chỉ nghe bạn em nói lại, em cứng đầu và dứt khoát không chịu mở lời trước.
Mặc dù vẫn gặp nhau mỗi khi đi liên hoan chung, đi ăn chung với bạn, nhưng em và anh như người xa lạ không quen biết không nói chuyện. Em cũng ko hiểu tại sao lại vậy, em cứng đầu và anh cũng cố chấp, chúng em gặp nhau bước qua nhau như người vô hình.
Thời điểm đó em buồn lắm, em khóc một mình rất nhiều, qua bạn bè em biết anh gầy, buồn, hay chia sẻ trạng thái thất tình lên facebook. Em chỉ biết vậy, cũng buồn cũng lo nhưng không 1 tin nhắn, ko 1 lời an ủi nào cho anh. Em nhớ anh, thương anh rất nhiều, và đã rất nhiều lần ấn số định gọi nhưng biết nói gì đây, rồi soạn sẵn bao nhiêu tin nhắn nhưng ko gửi, em ko biết gửi vì lý do gì, hỏi thăm sức khỏe hay nói nhớ, rồi lòng tự trọng dâng lên em lại ấn hủy….
Rồi em lao vào học hành để quên anh. Em ra trường với tấm bằng giỏi trong tay và kiếm được 1 công việc cũng khá với 1 sinh viên mới ra trường.
Sau khi đi làm, em quen và kết hôn với chồng em sau 1 năm hẹn hò, chồng em là cấp trên của em, anh rất tốt, hiền lành và điềm đạm, nên em quyết định tiến tới hôn nhân rất nhanh, hiện tại vợ chồng em đều có công việc ổn định, đã có 2 con nhỏ đủ nếp đủ tẻ. Em và anh người yêu cũ cũng không liên lạc với nhau từ khi chia tay đến tận bây giờ, đôi khi em cũng nghe bạn bè nói anh vẫn chưa kết hôn, và anh sống khá khép kín nên anh ít dùng facebook hay mạng xã hội, mình chỉ mỉm cười thoáng qua.
Tình cờ hôm nay gặp lại những bạn học cũ, các bạn add em vào nhóm lớp cũ, vô tình thấy facebook của anh, em tò mò vào xem thấy anh đang chuẩn bị kết hôn. Vợ sắp cưới là một cô gái cũng ưa nhìn, em đoán cô ấy trẻ hơn em. Em không xem hết ảnh cưới của họ. Tự nhiên hai hàng nước mắt cứ lăn dài, bao nhiêu cảm xúc ùa về, bao nhiêu kỷ niệm về mối tình đầu cay xè sống mũi, đầu óc bâng khuâng không biết tả như thế nào.
Em không biết làm sao với những cảm xúc này, sau chia tay em chưa bao giờ dám nói với anh ấy là em đã buồn thế nào, đã đau lòng thế nào, em chỉ tự trải qua mấy cảm giác đó. Lúc nào cũng gồng để giữ sự tự tôn cho bản thân.
Nhiều lúc em nghĩ phải chi em cứ hết mình níu kéo, hết mình nói ra cảm xúc của mình để không được gì thì cũng ko hối tiếc.
Em vẫn thấy cuộc sống hiện tại của mình rất hạnh phúc, em rất yêu thương chồng con, nhưng không hiểu sao ngày hôm nay em lại bị như này, có phải em vẫn còn cảm xúc với người yêu cũ không?
Và em chỉ muốn trải lòng một chút, vì không biết nên làm gì trong lúc này….
Hôm nay bỗng nhiên em thấy trống trải lạ thường….
Mời bạn xem video trên Youtube nhé
******
Gặp gỡ và trò chuyện cùng mình tại các địa chỉ sau nhé:
🍀Đặt hẹn: bit.ly/book-lich-tu-van
🍀Blog: https://goroitraitim.com
🍀Youtube: https://www.youtube.com/@GoRoiTraiTim
🍀Podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/goroitraitim
Group facebook: https://www.facebook.com/groups/goroitraitim